DƯỢC A - K36 - ĐẠI HỌC Y DƯỢC CẦN THƠ
Chúc các bạn tìm thấy niềm vui tại Diễn đàn của sinh viên Dược A - K36 - ĐH Y Dược Cần Thơ !!!
DƯỢC A - K36 - ĐẠI HỌC Y DƯỢC CẦN THƠ
Chúc các bạn tìm thấy niềm vui tại Diễn đàn của sinh viên Dược A - K36 - ĐH Y Dược Cần Thơ !!!
DƯỢC A - K36 - ĐẠI HỌC Y DƯỢC CẦN THƠ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Diễn đàn của sinh viên Dược A - K36
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar
Latest topics
Top posters
batluadocdao04
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
ThuyTrang
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
khuatthivananh
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
nguyenhang_2412
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
khachuy
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
suoimo113
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
phukienxigavip02
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
ginny_dak36
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
alone_prince07
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
tuanthao1108
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_lcap[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Voting_bar[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Vote_rcap 
Thống Kê
Hiện có 7 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 7 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 74 người, vào ngày Sat Aug 13, 2022 4:10 am

 

 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"

Go down 
+3
Germany1992ag
alone_prince07
ThuyTrang
7 posters
Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 05, 2010 2:38 pm

Thấy mấy bạn viết hay quá, mình cũng tập chơi cho vui. Thật ra mình có mấy truyện lận lưng rồi nhưng chưa từng thử qua ở lĩnh vực "truyện ngắn" có gì sai sót thì cứ "chém" thẳng tay nha!

Tên truyện: "Gió" và "Mưa"

Thể loại: tình cảm teen.

Tình trạng: Đang sáng tác

Tác giả: Thùy Trang

Begin

Tình yêu đôi lúc thật dại khờ
Ngu ngơ như thưở còn bé thơ
Mạnh mẽ tưởng chừng là vĩnh cửu
Nồng nàn, say đắm với yêu thương.

Dữ dội như cuồng phong bão tố
Hay êm đềm gợn sóng li ti
Bao xúc cảm tưởng chừng khó tả
Nằm vẻn vẹn trong hai chữ “con tim

Hay có chăng đó chỉ là giấc mộng
Chợt đến, chợt đi biết đâu mà tìm
Có phải tình yêu của tôi…
một con bé vừa tròn mười tám tuổi
Sẽ thế nào trong bể lớn tình người
Hãy để cảm xúc trôi dạt trong tưởng tượng
Với một người… mãi không thuộc về tôi.

Từng nét chữ được trau chuốt cẩn thận trên trang giấy trắng tinh còn chưa khô vết mực. Ngẩng đầu nhìn mọi người chơi đùa vui vẻ, còn mình chẳng khác nào một cái bóng, tôi tự nhủ rằng đó là chuyện… vô cùng bình thường.

Tôi- một con bé quá đỗi tầm thường lại mang cái tên của thằng con trai: “Nguyễn Thiên Vũ”. Lầm lì, ít nói, khó gần, chảnh là những từ mọi người thường hay dùng khi miêu tả về tôi, chuyện đó cũng chẳng có gì to tát, bao nhiêu năm nay tôi đã quen như thế rồi, chỉ là trong lớp này có một điều đặc biệt hơn, chính là “hắn”, cũng vì “hắn” mà tôi càng thấy mình bé nhỏ và lạc loài trong cái lớp học “mới” này.

Dùng từ “mới” chứ thật sự tôi đã học ở đây gần hai tháng rồi, nhưng cá là không có đến 5 người trong cái lớp sĩ số 50 này nhớ đến chính xác tên tôi. Không có gì lạ cả, vì tôi chẳng nói chuyện với ai bao giờ, cho dù họ có chủ động đến mở lời chào trước thì tôi cũng phớt lờ đi mà thôi vì tôi không muốn có “bạn”, thật ra nói vậy cũng không hoàn toàn đúng, chỉ là do những vết thương quá lớn trong kí ức khiến tôi sợ hãi, những điều suốt cuộc đời này tôi vẫn nhớ như in, tôi không đủ can đảm để đối mặt nên buộc phải chọn một con đường… khác.

Hắn-Hoàng Hạ Phong là lớp trưởng, thật sự mà nói hắn chẳng đẹp trai như những nam diễn viên Hàn Quốc, cũng không lực lưỡng giống mấy anh chàng Hồng Kông nhưng lại sở hữu một nét thu hút đến lạ kì. Nếu tách rời từng đường nét trên gương mặt ấy ra thì rất chi là bình thường, nhưng khi chúng hội tụ lại với nhau, không hiểu sao lại khiến đôi mắt tôi không bao giờ dứt ra được.

Hắn vui vẻ, hòa đồng với mọi người lại hoạt bát, học khá “đỉnh”, chơi thể thao rất cừ, một cán bộ lớp có năng lực cũng chính vì thế mà có biết bao nàng thầm thương trộm nhớ, dĩ nhiên tôi không phải là ngoại lệ. Trong mắt hắn có thể tôi chẳng đáng giá đến một cọng cỏ, tôi cũng tự biết thân phận mình, chỉ dám nhìn từ xa…

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.


Được sửa bởi ThuyTrang ngày Tue Oct 05, 2010 2:46 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 05, 2010 2:44 pm

Chưa bao giờ tôi chăm chút bản thân mình như khoảng thời gian này, đầu tóc gọn gàng hơn, ăn mặc chỉnh chu, quần áo thẳng tắp. Nhưng vậy thì sao chứ? Tự sửa soạn rồi tự thất vọng một mình, có ai trong cái lớp học này quan tâm đến sự tồn tại của tôi đâu, chắc chắn hắn là một trong số đó rồi.

Và cũng không ngoài dự đoán, bạn gái của hắn là cô bé lớp phó học tập bên cạnh, giỏi giang, cũng năng nổ không kém và với thành tích học tập đáng nể, ai cũng bảo là trai tài gái sắc, tôi cũng nghĩ vậy nên đâu dám mơ mộng viễn vông gì. 17h15’, mọi người ra về hết rồi, tôi vẫn ngồi lù trong một góc phòng học nhìn ra sân trường vắng tanh, bầu trời cũng đen hơn, có lẽ sắp mưa rồi… lạ nhỉ? Lúc nãy vẫn trong xanh kia mà!

Mưa rớt bên hiên lớp học, từng hạt nước long lanh, nặng trĩu đang va đập vào nhau tí tách và sà vào cánh cửa kính bên cạnh chỗ tôi ngồi. Không gian yên tĩnh đến bất ngờ, khác hẳn với mọi ngày càng làm tâm trạng tôi thêm rối bời. Tôi cất tiếng hát, đã bao lâu nay cái bản năng thể hiện cảm xúc như tan biến trong cuộc đời bỗng trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Mưa…

Chiều nay trên phố chợt có cơn mưa bay

Giọt mưa vội vã nhẹ rơi mắt người

Mưa có vui như em và anh

Và mưa vẫn thế nhẹ lắm khi bên anh

Vì mưa cũng biết, từ trong tim này

Mưa với anh tới sao ngọt ngào

Lắng nghe mưa thầm hát

Từng giọt thấm ướt vai em

Mà lòng thấy ấm bên anh

Mỗi lúc bên nhau dưới mưa nồng nàn

Có chăng là một thoáng

Một lần hát khẽ bên em

Rằng trọn cuộc đời này sẽ mãi

Chẳng một lần cách xa nhau



ĐK:

Mưa vẫn thế khi mãi bên nhau

Mưa vẫn hát trên tóc em dịu dàng

Mưa khóc lạnh lùng

Khi buồn và nhớ thương anh rất nhiều

Mưa có biết đợi chờ nhớ mong

Mưa có thấy vòng tay đón em mỗi lần

Mưa có trên làn môi em run có nhau trong chiều mưa

Mình tay trong tay




Tôi tự cười bản thân mình, đã tự lúc nào tôi lại đa sầu đa cảm đến thế, chẳng phải tôi từng nói sẽ đóng băng trái tim mình lại, để Thiên Vũ mãi mãi là Thiên Vũ, tôi không muốn thay đổi và cũng không cần sự thay đổi. Đến lúc cần phải có một sự kết thúc! Kết thúc cái tình cảm ngu ngốc và mù quáng ấy đi, kết thúc tất cả!

Mưa”… tưởng chừng sẽ mãi không còn gì, không nhớ nhung, không tình yêu
Nhưng “Mưa” đâu biết rằng ở đâu đó…
Gió” đã nghe được tất cả, “Gió” nhìn “Mưa” hát
Cũng là vì cơn mưa đã mang “Gió” đến…
Liệu “Gió” có thể thay đổi “Mưa” chăng?

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.


Được sửa bởi ThuyTrang ngày Wed Oct 06, 2010 10:46 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 05, 2010 2:45 pm

Quay trở về 10’ trước.

_ Tao để quên cuốn tập Hóa ở lớp rồi, mày về trước đi, cho tao thất hứa một lần hôm khác đãi mày đi ăn sau_Hạ Phong vỗ vai thằng bạn mình không quên kèm theo nụ cười tươi rói tỏ ý xin lỗi.

_ Mày cẩn thận, tao thấy trời không ổn lắm đâu nha_anh chàng kia nhắc nhở.

_ Tao biết mà, tưởng tao là con nít sao thằng quỷ lắm chuyện_sau khi đấm nhẹ vào ngực của tên đó, Hạ Phong chạy như bay đến trường vừa kịp trước khi cơn mưa đổ ào xuống.

_ Phù, may thật! Nếu không nhanh chân là chết chắc_cậu ta thở dài: “Kiểu này không biết làm sao về nhà được đây? Thôi kệ, đi lấy tập trước đã”

-----------------------------------------------------

Hạ Phong

Tôi quay về lớp, bất ngờ khi còn một con nhỏ nào ngồi trong trong lớp nhìn xa xa ra cửa, đôi mắt nó trong veo lạ lùng ẩn chứa một nỗi niềm khó tả khiến tôi có chút xốn xang. “Hết giờ rồi, nó làm gì ở đây nhỉ?” tôi đặt một dấu chấm hỏi lớn nhưng không có cách nào trả lời. Đột nhiên tôi dừng hẳn lại nơi của lớp, sao lại không dám tiến tới nhỉ, đó là lớp học của mình mà, nhưng đôi chân không chịu bước. Đang đấu tranh tâm lý thì bỗng nhiên nó cất tiếng hát, bài “Mưa” quen thuộc tôi nghe hàng chục lần rồi nhưng… bây giờ thì cảm giác khác hẳn.

Giọng nó ngọt ngào như sương mai, tha thiết đến nao lòng. Giai điệu lời ca ngân lên trong vút, sự mềm mại uốn lượn trong câu hát xen lẫn cái quyết tâm, cứng cỏi đến lạnh lùng…

Tôi như người vừa ở cõi mơ trở về khi bài hát kết thúc… Tự dưng cảm thấy con nhỏ này vô cùng đặc biệt, tôi bắt đầu hiếu kì về nó rồi đấy.

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.


Được sửa bởi ThuyTrang ngày Wed Oct 06, 2010 10:44 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
alone_prince07
Administrator
Administrator
alone_prince07


Join date : 29/09/2010
Age : 33
Đến từ : Soc Trang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 05, 2010 5:15 pm

chuyện này còn tập nào nữa không vậy tác giả?????

_________________
Đời là cái đinh
Tình là cái que
Em là con ngan què
Loe ngoe anh đập chết




[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 05, 2010 5:51 pm

chà chà, chỉ mới bắt đầu thôi hà... rất tiếc bởi vì tui thường chỉ viết truyện dài nên muốn thành "ngắn" cũng không ngắn đến mức đó đâu.

chắc gấp vài lần như vậy là xong rồi, cái tui lo là không biết mọi người có đủ kiên nhẫn để đọc hết hay không ấy mà?

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.
Về Đầu Trang Go down
Germany1992ag
Thành viên
Thành viên
Germany1992ag


Join date : 02/10/2010
Đến từ : An Giang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: "Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 05, 2010 10:53 pm

Cha, ghê quá ta. Thiên tài "ủ trong lá" không ta. Biết viết truyện nữa nha. Hay lắm á. Xin chữ kí nha author. :D
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeThu Oct 07, 2010 12:22 pm

Hạ Phong

Nó cứ ngồi đó, chẳng nói gì thêm, đôi mắt lúc thì mơ màng nhìn phía xa, lúc lại suy tư, buồn bã… rồi tôi nhận ra nơi con người ấy có một sự thu hút đến kì lạ và đầy bí ẩn. Không hiểu sao tôi bỗng rực lên những cảm xúc khó tả, tận sâu trong đáy lòng bản năng muốn được bảo vệ người con gái trước mặt trỗi dậy mạnh mẽ. Bàn chân cứ thế mà nhích dần từng bước, chưa bao giờ tôi có lúng túng thế này, chỉ một câu thốt ra cũng không trọn vẹn: “Bạn… bạn làm gì mà giờ này ở đây?”

Nhưng nhỏ chẳng mở miệng nói một lời, chỉ lẳng lặng xách chiếc cặp và bước vô tình qua chỗ tôi đang đứng, một chút hụt hẫng, một chút xót xa… lặng nhìn người con gái bé nhỏ ấy cô đơn giữa màn mưa lạnh buốt…

---------------------------------------

Thiên Vũ

Ông trời đang trêu đùa tôi phải không? Tại sao hắn lại xuất hiện ngay lúc đó? Tại sao hắn lại quan tâm đến tôi? Tại sao lại đến đúng khi tôi đã quyết tâm từ bỏ? Tại sao lại làm tôi hoang mang lo lắng?... Bây giờ trong đầu óc tôi chỉ có hình ảnh của “hắn” và hai chữ “tại sao” mà thôi. Nếu đã không còn cơ hội thì xin đừng cho tôi hy vọng mỏng manh. Bước qua người con trai ấy khiến trái tim tôi như vỡ tan từng mảnh, nhưng thà đau một lần để rồi dứt khoát mãi mãi.

“Thiên Vũ ơi! Mày ngốc lắm… mưa sẽ xóa sạch mọi vết thương trong lòng mày, nhanh lắm thôi!” Tôi ngước đầu lên để cảm nhận từng giọt nước ập vào mặt bỏng rát. Thể xác càng đau, càng mệt bao nhiêu thì tâm hồn nhẹ nhõm bấy nhiêu…

Đột nhiên một chiếc áo khoác trắng che ngang tầm mắt, tôi giật mình nhìn lại, hắn ở cạnh bên tự lúc nào.

_ Bạn ghét tôi đến thế sao?_giọng hắn át đi tiếng mưa rả rích ngoài trời.

Tôi không biết phải trả lời như thế nào, chưa bao giờ tôi và hắn đứng cạnh nhau ở khoảng cách gần đến thế, cũng chưa bao giờ nói với nhau câu nào. Trái tim tôi đang run lên từng nhịp… những cảm xúc bao ngày qua tôi cố gắng dồn nén ùa về cùng một lúc, quá nhanh, quá bất ngờ… khiến mọi giác quan của tôi gần như tê liệt.

_ Cho dù có như vậy thật thì bạn cũng đừng tự hành hạ bản thân mình, mưa lớn dễ cảm lạnh lắm_tôi như chết lặng trong cảm xúc, hắn đang quan tâm mình đấy sao? Có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ đến một ngày như thế.

Hắn cao thật đấy và còn một đôi tay rắn rỏi đang cố đỡ lấy chiếc áo khoác che từng hạt mưa rớt trên mái tóc dài đen pha chút màu hạt dẻ của tôi. Nếu có ai nói rằng cảnh này quá ư lãng mạn, tôi cũng không phản đối bởi vì tận trong thâm tâm bấy nhiêu với tôi đã quá sức tưởng tượng rồi.

_ Có lẽ sự hiện diện của tôi lúc này… không phải là mong đợi của bạn_hắn đưa chiếc áo khoác ấy cho tôi và nói: “Bạn cầm lấy đi, tôi về trước”

Đôi tay tôi từ từ mở ra và đón lấy nó trong vô thức, đến lúc nhận ra hành động của mình thì hắn đã quay mặt bước đi từ lúc nào. Sững sờ… chạy vội theo cái bóng dáng người con trai đang lầm lũi “đội mưa” tim tôi chợt thắt lại.

Nắm được cái khuỷu tay kia, tôi thở phào nhẹ nhõm, hắn xoay người lại ánh mắt đang nhìn tôi ngỡ ngàng xen chút ngạc nhiên… khiến tôi lúng túng: “Tôi… tôi chỉ muốn nói rằng: tôi không hề ghét bạn”_rồi quay đi nhanh nhất có thể để hắn không nhận ra đôi má đang ửng đỏ vì ngượng ngùng và xấu hổ.

Bước vội trong mưa, tôi nhận ra rằng trái tim mình đang thổn thức, đang hân hoan và hạnh phúc…

------------------------------------------------------

Hạ Phong

Nhìn nhỏ khuất xa dần, tôi vẫn đứng đó với nụ cười còn chưa kịp tắt trên môi. Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi mà đem lại cho tôi nhiều cảm xúc lạ lùng đến thế. Nhỏ quả là người vô cùng đặc biệt…

Lần đầu tiên tôi biết thế nào là rung động
Chỉ vì em người con gái nhỏ xinh
Em quá yếu đuối khiến tôi cần bảo vệ
Mong trên môi em luôn giữ mãi nụ cười.


còn nữa...

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.


Được sửa bởi ThuyTrang ngày Tue Oct 12, 2010 10:15 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
DarkCloud
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
DarkCloud


Join date : 28/09/2010
Age : 31
Đến từ : Dark Land

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeThu Oct 07, 2010 3:37 pm

Văn chương lai láng thật!
Ko bik có vào nhầm Đại học ko đây! :D
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeThu Oct 07, 2010 4:12 pm

(>.<) rất tiếc thưa với bạn DarkCloud là tui không hề cảm thấy mình đã chọn sai ngành học mà dù có hối hận thật thì cũng muộn rồi (-.-) tui không có kiên nhẫn luyện lại một năm nữa đâu

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeSat Oct 09, 2010 7:21 pm

Hạ Phong

_ Sao cậu về trễ vậy? Lại còn ướt như chuột lột nữa_cô bạn nhìn tôi chau mày: “Thôi để mình cầm cặp giúp cho, cậu vào thay đồ đi, kẻo lạnh đó”_Hằng nói rồi đỡ lấy cái balô từ trên vai tôi xuống, nhẹ nhàng bước lên lầu.

_ Cám ơn!_tôi cố nặn ra một nụ cười gượng gạo. Sao lại thế nhỉ? Cả bản thân tôi cũng không rõ nữa, cảm giác bên Hằng khác hẳn với người con gái ấy. Chỉ nghĩ đến gương mặt đó là bất giác tim tôi lại xốn xang kì lạ.

Nhìn theo bóng dáng nhỏ bé đang khuất dần sau cánh cửa, bỗng dưng tôi thở dài mệt mỏi. Mọi việc của ngày hôm nay diễn ra quá nhanh… nhanh đến mức tôi không thể tự kiểm soát được hành động và cảm xúc của mình nữa… phải chăng chính là vì người con gái ấy. Chỉ những giây phút ngắn ngủi thôi… nhưng tại sao lại tác động mạnh mẽ đến tôi như thế?

Có phải việc tôi làm là sai hay không? Khi tình cảm tôi thực sự thuộc về một người khác, Hằng sẽ như thế nào? Còn lời hứa ngày xưa của tôi nữa? Hai chữ “Trách nhiệm”… sao bây giờ trở nên nặng nề quá.

_ Phong à! Thay đồ nhanh đi còn xuống ăn cơm, mẹ và cái Hằng chờ con lâu lắm rồi đấy, còn đứng ngẩn người ra vậy sao? Đang suy nghĩ gì à?_câu nói của mẹ khiến tôi giật mình.

_ Dạ! Không có gì_tôi gãi đầu: “Ba con đâu rồi hở mẹ?”

_ Hôm nay ông ấy đi họp, tối mới về, mẹ con mình cứ ăn cơm trước đi_nụ cười hiền từ lúc nào cũng hiện hữu trên gương mặt người phụ nữ dày dặn sương gió như mẹ tôi, chỉ có đôi mắt của bà là lúc nào cũng long lanh, ánh lên những tia nhìn rạng rỡ.

Tôi mỉm cười… có lẽ mình quá hạnh phúc khi được sống trong một mái ấm gia đình trọn vẹn với những người mà tôi vô cùng yêu thương, kính trọng, ngay cả cô bé hàng xóm xinh xắn năm nào cũng luôn hết mực chăm sóc, quan tâm và lo lắng cho tôi từng chút một. Dường như ai cũng “mặc định” trong đầu rằng đó chính là bạn gái tôi, đến cả bản thân tôi cũng từng nghĩ như thế cho tới ngày hôm nay… lòng tôi bỗng rộn lên những cảm xúc đặc biệt.

Có thể đấy chưa phải là “yêu”, nhưng tôi không thể phủ nhận được tình cảm của mình đã thay đổi? Một sự thay đổi nhanh đến chóng mặt và liệu đó có phải là một sai lầm?

---------------------------------------------------------------------

_ Vũ ơi! Con đừng khóc… hãy nhớ mẹ và vì mẹ mà sống tốt con nhé! Mẹ yêu con nhiều lắm_nước mắt lăn dài trên đôi má gầy, rớt xuống chiếc gối trắng tinh nồng nặc mùi thuốc sát trùng bệnh viện.

Đôi môi tái nhợt ấy đang mấp máy một nụ cười mãn nguyện trước khi để cánh tay trắng nõn nà buông thỏng xuống đất.

Con bé 12 tuổi bỗng dưng nín bặt, nó bảo với mọi người rằng mẹ không cho nó khóc, bởi vì nó là một con bé ngoan, nó nghe lời mẹ lắm…

_ Mẹ ơi, Vũ giỏi lắm… Vũ nín rồi nè… mẹ không được bỏ Vũ một mình…_nó lấy bàn tay bé xíu lay cái thân thể bất động càng lúc càng nhiều, càng mạnh.

_ Ba bỏ Vũ rồi… mẹ đừng xa Vũ nữa, Vũ sống một mình, ai thương Vũ đây?

Từng chữ, từng lời nó thốt ra như mũi dao đâm vào trái tim của người đàn bà và cậu bé trai đang đứng bên cạnh, khiến họ bật khóc nhưng cố kìm lại để mình không phát ra những tiếng nấc xé lòng.

_ Con giỏi lắm Vũ… mẹ con nhất định nghe thấy bởi mẹ yêu con rất nhiều, dì cũng thương con nữa, hãy để dì thay mẹ chăm sóc cho Vũ nhé, chịu không nào?_người đàn bà với nụ cười hiền từ đang vuốt ve mái tóc màu hạt dẻ của và chờ đợi cái gật đầu rất khẽ từ con bé.

Nó mất đi một gia đình nhưng ông trời đã cho nó một mái ấm mới, nó không hề cô độc nó còn một người “mẹ” thương yêu và anh trai hết lòng quan tâm đến nó.

15 tuổi, Vũ lớn xinh như một bông hoa đang khoe sắc. Miệng lúc nào cũng không ngớt nụ cười, tíu ta tíu tít giống con chim sẻ nhỏ quấn quýt bên cạnh Đăng-năm đó cậu 17 tuổi.

_ Anh hai không chở em đi chơi, em giận anh luôn!_nhỏ nũng nịu với cậu bé.

_ Mai anh có giờ kiểm tra, thất hứa lần này thôi, hôm sau bù cho em gái yêu mà_Đăng cười nhéo lấy cái má phúng phính của nó.

_ Ghét anh rồi, xí… em tự đi một mình vậy_nó nói rồi bước ra khỏi nhà không quên để lại cho thằng bé một cái liếc sắc như dao.

_ Ê, con gái đi ngoài đường ban đêm không tốt đâu_Đăng gọi với theo nhưng nó không nghe, cậu bé đành phải lên lầu thay đồ nhanh chóng đuổi theo sau con nhỏ.

Quả không ngoài dự đoán của Đăng, có một lũ du côn đang trêu ghẹo Vũ, đám đó đẩy nó đến gần sát tường, đứa thì nắm tay, bẹo má, đứa lại hất ngược cằm của nhỏ lên một cách thô bạo.

_ Đừng đụng vào em tao!

_ Anh hai, cứu em với!_nhỏ hét lên trong sợ hãi, đôi mắt dường như nhòe đi bởi nước mắt: “ĐỪNG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

--------------------------------------------------------

Thiên Vũ

_ Vũ… dậy đi con, là dì đây, đừng sợ… không sao nữa rồi.

Tôi choàng tỉnh, lại giấc mơ đó… cái kí ức đáng sợ ấy cứ đeo bám tôi suốt ba năm nay khiến chưa một đêm yên giấc. Chỉ tội cho dì, mỗi lần như vậy dì lại khóc, tôi cũng khóc, chính vì tôi mà dì mất đi đứa con trai duy nhất. Hai con người… không gia đình…

_ Dì ơi! Con xin lỗi…_tôi nấc lên trong vòng tay siết chặt của người dì tội nghiệp.

_ Dì đã nghe con nói cả nghìn lần câu này rồi, đừng nói nữa, dì không trách con.

_ Cũng vì bảo vệ con mà anh Đăng mới bị tụi côn đồ kia đâm chết, chính vì đỡ viên đạn của bọn bắt cóc cho con nên mẹ mới ra đi… đáng nhẽ con không nên được sinh ra trong cõi đời này thì sẽ không có nhiều người phải chết như vậy, con là nguồn gốc của tai họa, con là…

“BỐP”_chưa kịp nói hết câu thì tôi đã phải lãnh một cái tát đau điếng.

_ Dì cấm con nói như vậy… con là tình yêu của tất cả mọi người, con thấy mình đã sống xứng đáng với sự hy sinh của mọi người chưa? 3 năm nay con không hơn không kém một cái bóng… đó là cách con dành để trả ơn cha mẹ và Đăng sao?_lần đầu tiên tôi thấy dì giận dữ đến thế… cũng phải thôi, dì đã phải chịu đựng quá nhiều rồi, sau lần anh Đăng ra đi mãi mãi, phải một thời gian sau người phụ nữ đáng thương ấy mới lấy lại tinh thần nhưng không hề oán trách tôi một lời.

Tôi từng muốn kết thúc vĩnh viễn cái cuộc sống này… mọi người xung quanh đều vì tôi mà đau khổ nhưng tôi không thể… tôi chính là niềm an ủi duy nhất còn lại của dì trên cuộc đời này, tôi phải sống để chăm sóc cho dì, sống vì hy vọng của ba, mẹ và cả anh Đăng nữa…

Tôi tự cô lập bản thân trong cái vỏ bọc cứng cáp, tôi sợ kết bạn, tôi sợ mình sẽ lại làm hại đến họ… bao nhiêu mất mát đã quá đủ rồi.

_ Con ngủ đi! Dì về phòng, đừng suy nghĩ gì nữa con nhé! Tất cả đã qua hết rồi, bây giờ dì và con là một gia đình_lấy tay xoa nhẹ lên đôi má ướt đẫm nước mắt của tôi với nụ cười trìu mến, dì bước về phòng.

Tôi lại nhớ đến hắn… tự dưng cảm giác bất an tràn về. Trong lòng tôi chỉ còn một suy nghĩ duy nhất mà thôi: “Không được đến gần Hạ Phong, tôi chính là nguồn cơ của mọi xui xẻo và chỉ mang tai họa cho người khác mà thôi, bởi vì thích Hạ Phong, bởi vì Hạ Phong là người tốt… nên tôi phải tránh xa hắn. Chỉ vì tốt cho hắn và cả cho tôi nữa”

Ước chi quá khứ là giấc mơ
Để vững tin trên đoạn đường phía trước
Nhưng khi những hy vọng dập tắt
Phải trở về với hiện thực thương đau
Bản thân tôi dường như kiệt sức
Gánh nặng hôm qua mãi khắc trong tim
Tôi sợ nếu thêm một lần nữa
Tuột khỏi tay những hạnh phúc bình thường
Đã đến lúc cần sự dứt khoát
Dẫu biết rằng nó đau đớn khôn nguôi.


_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.


Được sửa bởi ThuyTrang ngày Tue Oct 12, 2010 10:15 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
khuatthivananh
Super Moderator
Super Moderator
khuatthivananh


Join date : 29/09/2010
Age : 33
Đến từ : Hau Giang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeSat Oct 09, 2010 9:49 pm

hay wá hà. thật đáng tiếc cho nền văn học nước nhà khi mất đi một nhà văn sáng giá rồi..hihihi 8)
nhưng ma ban viết hay wá, doc khuc cuối mình cảm động lắm, lời văn và nội dung lại rất ...rất....rất...logic.
mình rất mong đọc tập tiếp theo đó ❤
Về Đầu Trang Go down
alone_prince07
Administrator
Administrator
alone_prince07


Join date : 29/09/2010
Age : 33
Đến từ : Soc Trang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeSat Oct 09, 2010 11:42 pm

Tình hình an ninh ở Việt Nam giờ bất ổn thật,bắt cóc có cả súng nữa,chắc phải mua áo chống đạn quá!

_________________
Đời là cái đinh
Tình là cái que
Em là con ngan què
Loe ngoe anh đập chết




[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821 [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" 436821
Về Đầu Trang Go down
nguyenhang_2412
Thành viên
Thành viên
nguyenhang_2412


Join date : 28/09/2010
Age : 31
Đến từ : Tiền Giang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 12, 2010 10:05 am

ban oi nhanh nhanh dang tiep nhe, minh mong doc tiep truyen cua ban lam. hay ghe vay do... truyen ban lam minh xuc dong wa ha. hjxhjx. Ma cai do co the goi la tieng set ai tinh k nhi?
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 12, 2010 10:13 am

Thiên Vũ

Hôm nay vẫn như thường lệ, cái bàn cuối cùng nơi tôi “ngự trị” cũng là chỗ quan sát hết cả lớp học mà không bị chú ý, nhưng mục tiêu của tôi cũng chỉ có một-chính là hắn.

Hình như nghe hắn gọi cô bạn phó học tập của lớp kế bên là Hằng. Mọi ngày như một, cô ấy đều đến lớp vào giờ ra chơi và kèm theo một chai C2 trên tay, chủ nhân của nó không phải ai khác ngoài hắn. Từ góc trong cùng của lớp học, tôi đưa tầm mắt mình vượt ra khỏi cửa sổ, khó chịu, hụt hẫng… khi nhìn hắn cười đùa vui vẻ với ai kia. Thầm trách mình ngốc bởi vì điều đó quá bình thường với một cặp tình nhân, cho dù có nghĩ đến nát cả óc thì đó vẫn là sự thật, đã là sự thật thì chẳng thể nào thay đổi được.

Thở dài… lúc này tôi nên buồn hay vui đây? Trong tình yêu có ai lại không ích kỉ, không muốn có được người mình quý mến, nhìn người ta trong vòng tay kẻ khác mà trái tim đau nhói, giọt nước mắt khẽ rơi nhưng tôi nhanh chóng lau đi, yếu đuối… có được gì? Nhưng thật sự tôi không thể mạnh mẽ, cũng không đủ can đảm để đối mặt với tình cảm của mình…

Nhìn hắn vui vẻ thế kia, hẳn rất hạnh phúc... vậy cũng tốt thôi, để tôi có lý do mà từ bỏ cái tình cảm ngu ngốc và không có kết quả này. Nếu không có sự việc của ngày hôm qua, có lẽ tôi sẽ không phải suy nghĩ nhiều đến thế? Đối với tôi, cái kí ức ấy quan trọng biết nhường nào, tôi sẽ mãi cất nó trong sâu thẳm tâm hồn, nhưng tôi cũng đau đớn nhận ra rằng với hắn, đó chỉ là một hành động bình thường, đối với một đứa bạn bình thường mà thôi, bởi hắn luôn sẵn sàng làm như thế với 49 con người còn lại của cái lớp học này.

Mệt quá… không hiểu sao tôi cảm thấy đầu óc mình chẳng suy nghĩ được gì nữa. Tôi buồn ngủ! Tôi muốn ngủ…

------------------------------------------------------

Hạ Phong

Không hiểu sao hôm nay tôi lại cảm thấy rất ngại khi Hằng sang lớp và trò chuyện với tôi như mọi lần. Tôi cố tránh đi ánh mắt nhìn của nhỏ, thẫn thờ nhưng xoáy sâu vào trái tim tôi, một nỗi sợ hãi len lỏi trong đầu: “Có khi nào nhỏ hiểu lầm mối quan hệ của mình với Hằng không?” Và tôi tự trả lời bản thân rằng dường như bất cứ ai trong lớp này cũng xem cô ấy là bạn gái tôi rồi, còn Thiên Vũ nghĩ sao?

Một chút thất vọng khi lén nhìn vào khung cửa sổ và hướng tầm mắt về phía bàn Vũ đang ngồi, nói đúng hơn là nhỏ đang nằm dài trên bàn học. Có lẽ Vũ chẳng quan tâm gì lắm đến mối quan hệ giữa tôi và Hằng, điều đó cũng đồng nghĩa rằng với Vũ… tôi chỉ là bạn bè bình thường mà thôi.

Nhưng thật sự tôi không muốn Hằng nhận ra sự thay đổi của mình, vẫn tiếp tục câu chuyện với một nụ cười gượng gạo và những câu nói bâng quơ, tôi biết mình đã không phải là Hạ Phong của ngày hôm trước nữa rồi.

Vào giờ học, nhỏ vẫn như thế “nằm” như thế. Hai tay khoanh trên bàn học và gục đầu xuống, chưa bao giờ tôi thấy Vũ như vậy, hay phải chăng đây chính là lần đầu tiên tôi để ý đến sự hiện diện của nhỏ trong cái lớp học năng nổ này.

“Rầm”_tiếng thước của cô giáo đập vào chiếc bàn.

_ Em đứng dậy cho tôi, Thiên Vũ!_mặt cô bắt đầu đỏ lên vì tức giận khi nhỏ vẫn nằm đó, không chút động đậy.

Cảm giác bất an như xâm chiếm lấy tôi, còn mỗi người trong lớp lại có những hành động khác nhau, có đứa như chẳng quan tâm gì đến chuyện này và tiếp tục xem sách, có thằng thì lại hướng đôi mắt chăm chú nhìn theo từng bước chân của cô tiến mỗi lúc một gần Vũ.

Nhưng thay cho sự nóng giận ban đầu, tôi cảm nhận rằng cô đang mất bình tĩnh: “Lớp trưởng… Vũ xỉu rồi, mau đưa bệnh viện đi”

Tai tôi như nhòe đi, nhanh như cái máy được lập trình, tôi bế xốc nhỏ lên, dùng hết sức lực vốn có chạy đến phòng y tế.

Căn phòng vắng tanh, không một bóng người…

_ Làm ăn cái kiểu gì đây?_tôi bực bội gắt lên rồi lấy điện thoại gọi cho thằng bạn: “Mày lấy xe đi, tao đưa Vũ đi bệnh viện, nhanh lên”

Lòng tôi như lửa đốt, nhìn gương mặt xanh xao, đôi mắt nhắm nghiền một cách mệt mỏi, tôi dường như cảm nhận rõ đến từng hơi thở của Vũ, nó chậm chạp, yếu ớt. Không có từ nào có thể diễn tả được cảm xúc lúc này, tôi chỉ biết mình đang run lên, tôi sợ hãi, tôi lúng túng và tôi không biết mình có thể làm gì bây giờ.

Thở phào nhẹ nhõm khi bác sĩ nói rằng tình trạng sức khỏe của Vũ không có vấn đề nhưng ông ấy lại bảo cô ấy mắc chứng trầm cảm đã rất lâu rồi, có lẽ do áp lực tâm lý đè nặng nên khiến cơ thể suy kiệt và tinh thần không ổn định.

Tôi dường như không thể tin vào tai mình nữa, một cô bé chỉ mới 18 tuổi thôi sao lại… trong lòng tôi tràn lên những cảm xúc khó tả, tôi đã từng có suy nghĩ muốn trả mọi thứ về vị trí cũ, tôi cố gắng để trở lại mình của ngày xưa, coi như chuyện hôm qua chưa từng xảy ra, Hạ Phong-Thiên Vũ vẫn là hai đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau. Nhưng… bây giờ thì không thể nữa rồi.

Làm sao có thể bỏ mặc khi nhỏ quá yếu đuối cần người chăm sóc, bảo vệ… và tôi muốn mình chính là người đó.

Dù với em, tôi là người xa lạ
Nhưng trái tim vẫn mách bảo linh hồn rằng
Khi em cần dẫu chỉ là một phút
Sẵn sàng- tôi có thể bỏ cả bản thân
Đến bên… và xin được ngồi im lặng
Hát vu vơ những khúc nhạc dịu êm
Kể em nghe câu chuyện tình lãng mạn
Chỉ để biết rằng mình được ở đâu đó
Trong vách nhỏ tim em có lẽ cũng đủ rồi.

Trên đường đi mua chút đồ ăn cho nhỏ tẩm bổ lấy lại sức, do đang suy nghĩ tôi vô tình va vào một chiếc xe đạp đang chạy trên đường, cũng may chỉ là những vết trầy xước nhỏ trên tay, không có gì nghiêm trọng. Nhưng điều khiến tôi hoảng hốt và không tin ở mắt mình nữa, Vũ đã biến mất khỏi giường bệnh…

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.


Được sửa bởi ThuyTrang ngày Tue Oct 12, 2010 10:40 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
nguyenhang_2412
Thành viên
Thành viên
nguyenhang_2412


Join date : 28/09/2010
Age : 31
Đến từ : Tiền Giang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 12, 2010 10:22 am

Hằng chờ tập tiếp theo của Trang ah. bật mí Trang nghe nè: đáng lẽ Hằng phải đi chợ nấu cơm ăn, do say mê đọc truyện của Trang mà quên đi chợ luôn, chắc nay ăn cơm bụi rồi quá. hjhj. Tiếp tục phát huy năng khiếu của Trang nhe. chúc Trang thành công!


Được sửa bởi nguyenhang_2412 ngày Thu Oct 14, 2010 10:24 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 12, 2010 10:26 am

hi, nghe Hằng nói mà vui dễ sợ luôn đó, à lúc nãy Trang có sửa lại bài thơ một chút rồi.

Tại định sửa cho xong luôn mới post chap mới, mà sợ Hằng out nên... làm gấp quá, còn sai sót nhiều, từ từ sửa sau... :D

Thanks nhiều lắm nghen... còn người ủng hộ thì ta còn viết tiếp :P

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.
Về Đầu Trang Go down
nguyenhang_2412
Thành viên
Thành viên
nguyenhang_2412


Join date : 28/09/2010
Age : 31
Đến từ : Tiền Giang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 12, 2010 10:45 am

tui bắt đầu thần tượng mấy người rồi đó, chắc mốt phải gặp mặt xin chữ ký trước quá, để thôi sau nay Trang trở thành 1 dược sĩ tài ba, 1 nhà văn ưu tú của nước nhà thì khó mà xếp hàng xin chữ ký được...hihi.
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeTue Oct 12, 2010 10:49 am

Khiếp, nói gì ghê thế... tại tui có sở thích viết truyện thôi hà... lúc hè rảnh rỗi cũng thường viết chơi nên có tí kinh nghiệm. Hơn nữa truyện chỉ dùng để đọc chơi và thư giản thôi, và để mọi người ngẫm nghĩ lại cuộc sống của mình một chút, bởi lẽ nó quá tuyệt vời.

Mà thôi, hai đứa mình đang spam đó, có gì ra chatbox nói nha!

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.
Về Đầu Trang Go down
DarkCloud
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
DarkCloud


Join date : 28/09/2010
Age : 31
Đến từ : Dark Land

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeThu Oct 14, 2010 7:58 pm

Alô! Tác giả cứ tự do sáng tác đừng đem chuyện của anh ***a vào đây là được!
Hắn bik chít tui
![Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Deada
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeThu Oct 14, 2010 9:09 pm

winter prince đã viết:
Trang ơi, mình tính đợi bạn viết hết câu truyện mới nhận xét, nhưng do truyện hay quá mình không kiềm chế được, lời văn thông thường không thể diễn tả được tài năng của bạn, nên mình đã viết 1 bài thơ hy vọng bạn thích

Núi cao, trời rộng, sông dài
Thùy Trang đứng ở trên đài hiên ngang
Thanh Quan với giọng khàng khàng
Cháu đây rất giỏi, sánh ngang cùng bà
Nguyễn Tuân bên trái bước ra
Giỏi ơi là giỏi cho ta xin hàng
Nam Cao chống gậy tàng tàng
Hậu sinh khả quý hơn vàng mấy ông
Sơn Nam cứ kiếm lòng vòng
Thùy Trang trông giống thần đồng ở đâu?
Ở đây còn chớ ở đâu
Xuân Quỳnh bước đến cúi đầu chào thua
Xuân Hương ngồi chiếc xe đua
Từ đâu chạy đến xin chừa phần em
Móc ra một đóng con tem
Cho xin chữ ký để em mang về
Nguyễn Du thấy thế cười hề
Ngày mai mở tiệc, cháu ơi xin mời
Trực thăng vang tiếng khắp nơi
Tôi ngô Tất Tố không mời đến đây
Trang đâu cho tớ được hay
Nghe tin văn giỏi về đây tỏ tường
Chí Minh lê bước trên đường
Trang đây sẽ được huy chương nước nhà
Tài năng lớp dược chúng ta
Ai mà xứng đáng hơn là bạn Trang



cố gắng cho ra đời nhiều tác phẩm hơn nữa :D

ôi trời, bạn ơi! làm mình ngại đỏ cả mặt luôn :oops: , mình vốn chỉ là hạt cát nhỏ thôi, nếu thực sự bước vào thế giới truyện đọc thì câu chuyện này chỉ là vô cùng tầm thường mà thôi.không phải mình nói quá đâu mà thực sự là thế đấy

Mình cho bạn cái links, rảnh vào xem thử này http://forum.zing.vn/f887 đã vào đó thì tiện thể ghé qua fic tên "Shock tình" luôn nha! nó đang làm điên đảo hàng trăm (hình như hơi ít) người đấy chỉ có điều nó khá là dài, mình copy về word hơn 200 trang rồi...

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.


Được sửa bởi ThuyTrang ngày Fri Oct 15, 2010 9:26 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeThu Oct 14, 2010 9:14 pm

Hạ Phong

Chưa bao giờ tôi cảm thấy hốt hoảng và bối rối như vậy? Vũ đã đi đâu? Nhưng đang bệnh thế kia… hay là bị ai?…Hàng ngàn câu hỏi vì sự mất tích của nhỏ quấn lấy bộ não. Tôi buông tay làm cơm vương vãi tung tóe trên sàn nhà, nhưng mặc kệ tất cả, bây giờ tôi phải tìm Vũ, trong đầu tôi giờ chỉ nghĩ được mỗi việc đó mà thôi.

Cả bệnh viện không ai biết tung tích gì, tôi chạy đôn đáo khắp nơi, gặp ai cũng hỏi nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu hoặc những tiếng “không” lạnh lùng, thật sự thất vọng… cảm giác khó chịu tột cùng len lỏi đến từng tế bào thần kinh khiến cơ thể lúc này như rã ra, bắp chân mỏi nhừ, mồ hôi rơi xuống nền từng giọt nặng nhọc. Tựa vào thành tường rồi tôi tự trách mình đã bỏ Vũ lại, giờ có hối hận cũng không kịp?

Em nơi đâu để tôi tìm mãi
Một bóng hình từ sâu thẳm trái tim.
Liệu em có biết ở đây tôi lo sợ
Mất em… tôi như mất cả cuộc đời.


Không thể nghĩ gì nhiều hơn, tôi chạy dọc theo những con đường quanh bệnh viện, vết thương đang ứa máu, đau… rát… nhưng nỗi đau thể xác liệu có bằng sự lo lắng dành cho người con gái ấy?

2 ngày… chỉ 2 ngày thôi nhưng sao dài như 2 năm, mọi việc quá đột ngột khiến tôi ngỡ ngàng, tình cảm… trách nhiệm… chưa bao giờ tôi mệt mỏi thế. Tôi dường như không đủ sức tiếp tục đi nữa.

Ai bảo rằng con trai phải luôn mạnh mẽ
Những phút yếu lòng biết tỏ cùng ai
Giữ lấy nó chỉ để riêng mình biết
Khi nhớ, khi thương một dáng người.
Quá khứ-tôi ngập tràn hạnh phúc
Chỉ từ khi em xuất hiện trong đời
Mang cảm xúc ngập tràn tâm khảm
Có nắng, có mưa, có gió dịu dàng
Có lúc giông bão như tràn đến
Biến tim tôi thành ngọn lửa tình yêu.

Tựa mình xuống ghế đá dưới gốc cây cổ thụ trước mặt, tôi mới để ý rằng chính nơi tôi đang đứng đây là một công viên xanh giữa lòng thành phố tấp nập. Không quá lớn như những khu vui chơi nhưng khiến lòng người lắng lại giữa không gian. Và mắt tôi như hoa lên, ai đang ngồi đó với bộ đồ trắng sọc của bệnh viện… đúng là Vũ rồi, mặc dù nhỏ cúi gập người xuống nhưng cái dáng đó, tôi không thể nào nhầm.

Run run tiến lại gần, tim tôi muốn nhảy dựng lên, càng lúc đập càng dữ dội.

_ Bạn có biết đã làm tôi lo thế nào không hả? Từ bệnh viện ra đây không nói một lời_tôi trách nhỏ nhưng lòng nhẹ nhõm hẳn, chỉ cần Vũ bình an thì đã tốt lắm rồi.

_ Nhanh lên! Tôi đưa bạn về_ngồi xuống bên cạnh tôi đỡ nhỏ đứng dậy.

--------------------------------------------------------

Thiên Vũ

Giật mình ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của hắn khiến tim bất giác run lên bần bật.

_ Không! Đừng đưa tôi về đó, tôi ghét bệnh viện… đừng… đừng… xin bạn mà…_tôi thét lên. Hắn chính là người cứu tôi ư? nhưng tôi không muốn trở lại bệnh viện lần nữa.

_ Nhưng bạn yếu lắm, không được đi lung tung_hắn quát lại tôi như thế.

_ Đi đâu cũng được nhưng làm ơn, tôi không muốn đến bệnh viện đâu_nước mắt tôi trào ra khiến Hạ Phong bối rối nhưng thật sự là không cách nào kìm chế được, tim tôi đau khi nhớ về những quá khứ đó, người thân của tôi, anh trai của tôi… họ ra đi cũng chính nơi này, trong những căn phòng toàn màu trắng đó, tôi sợ phải nhìn thấy chúng.

Tôi đã trốn đi… và gặp hắn.

_ Được… được… bạn bình tĩnh, tôi không đưa bạn đi đâu đâu, tôi sẽ ở đây, ở ngay bên cạnh bạn và bảo vệ cho bạn_hắn lấy tay đặt lên đôi vai gầy guộc của tôi. Trái tim đang rỉ máu run lên từng hồi xen lẫn cả đau khổ lẫn hạnh phúc.

Mất một khoảng thời gian khá lâu tôi tinh thần tôi mới ổn định trở lại, hắn vẫn cứ ngồi yên như thế, không hỏi thêm bất cứ điều gì cho đến lúc tôi nhận ra rằng tay hắn đang chi chít những vết thương nhỏ còn vương vài vệt máu.

_ Bạn làm sao thế kia?_tôi chỉ vào nơi cánh tay ấy.


_ À, chỉ là tai nạn nhỏ trong lúc đi mua cơm cho bạn thôi! Chết, nói mới nhớ bạn vẫn chưa ăn gì… trời cũng sắp tối rồi_hắn lung túng nhìn dễ thương thật, tim tôi nở rộ khi nghe những lời đó, hắn đang quan tâm đến mình... đây không phải là mơ?

Nhưng bất chợt tôi nhận ra một điều rằng cũng vì tôi mà hắn bị thương… chính tôi lại là người gây nên tất cả… mảng kí ức tối sầm kia lại trở về.

Bỗng chốc người tôi lại run lên. Úp mặt xuống lòng bàn tay, hơi thở gấp gáp… Hắn thấy thế thì cố đỡ lấy người tôi: “Bạn bị gì nữa vậy? Ngồi đây lâu quá rồi về nhà thôi, tôi đưa bạn đi”

Tôi dùng hết sức lực hất tay hắn ra khỏi người mình, một thoáng ngỡ ngàng hiện trên gương mặt nhưng hắn vẫn ân cần: “Bạn mệt lắm à?”

_ Đừng động vào tôi nếu bạn vẫn còn yêu cuộc sống này, tôi chỉ mang đến xui xẻo cho những ai quan tâm mình thôi, tôi không muốn bạn lại là người tiếp theo_từng câu nói lạnh lùng thốt ra từ miệng như ngàn mũi kim cào xé tâm can tôi.

_ Tôi không hiểu?_hắn vẫn ngơ ngác.

_ Được, nếu bạn muốn, tôi sẽ nói, nói tất cả… _tôi đau đớn rít lên: “10 tuổi, tôi vẫn là một cô bé hồn nhiên đáng yêu như những đứa trẻ khác, được sinh ra trong gia đình khá giả, không cần lo ăn, lo mặc, được ba mẹ yêu thương, cứ ngỡ tôi chính là người hạnh phúc nhất, nhưng tất cả đã tan vỡ…”

_ Tôi nhớ rõ mẹ đã từng nói mẹ lấy ba tôi năm 21 tuổi, trong khi đó ba tôi đã ngoài 50 là Giám đốc của một công ty Dệt may lớn nhất nhì thành phố thời bấy giờ. Rồi tôi ra đời trong sự chiều chuộng của người cha hiếm muộn, như công chúa sống giữa tình yêu của mọi người. Nhưng ông vốn đã có bệnh tim, khi nghe tin người em ruột của mình làm ăn phi pháp, ông lên cơn đau tim mà mất, cuộc sống của tôi cũng đã thay đổi từ đó…

_ Mẹ tôi không biết gì về kinh doanh, dẫu biết chú tôi không có ý tốt nhưng bắt buộc vẫn phải giao cho ông ta quản lý, mặc dù trên giấy tờ nó vẫn thuộc sở hữu của mẹ con tôi. Rồi cái gì đến cũng phải đến, năm 12 tuổi, tôi bị chính chú ruột của mình thuê người bắt cóc và buộc mẹ phải kí giấy chuyển toàn bộ tài sản cho hắn_tôi kể lại trong sự căm hận tột cùng, hai hàm răng nghiến chặt vào nhau, siết đôi tay để cảm nhận rõ từng giọt mồ hôi thấm qua từng kẽ ngón.

_ Vì đó là tài sản duy nhất mà ba để lại, mẹ tôi nhất quyết không chịu, hắn dùng tôi làm con tin… và người mẽ yêu dấu đã ra đi mãi mãi chỉ để đổi lấy tính mạng này_ nước mắt chực trào, tim tôi nhói lên từng hồi, 6 năm… nhưng cảnh tượng đẫm máu đó vẫn hằng đêm đeo bám lấy tôi.

Hắn vẫn ngồi yên không phản ứng gì, hay có chăng vì màn đêm buông xuống đã che đi tất cả.

_ Tôi về sống với một người bạn thân từ nhỏ của mẹ và được thương yêu như con ruột, cảm kích trước tấm lòng ấy nhưng một lần nữa tôi lại làm dì đau khổ khi mất đi đứa con trai duy nhất, anh ấy chết cũng chính vì để bảo vệ tôi… một đứa con gái xấu số đã mang bao đau khổ cho người bên cạnh mình. Tôi không xứng đáng để được đối xử tốt, phải chi mọi người cứ lạnh lùng, cứ bỏ mặc tôi có lẽ tôi sẽ vui hơn.

_ Và cả bạn… hãy xem những vết thương đó đi, ở gần tôi bạn chỉ chuốc tai họa vào người thôi. Nghe hết rồi đấy, giờ thì tránh xa tôi ra_tôi cố gắng thốt lên những lời chói tai nhất, nó đủ để cứa nát trái tim đang rỉ máu từng giây này.

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.
Về Đầu Trang Go down
khuatthivananh
Super Moderator
Super Moderator
khuatthivananh


Join date : 29/09/2010
Age : 33
Đến từ : Hau Giang

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeFri Oct 15, 2010 5:18 pm

trời ơi! sao lai dừng ngay khúc đó vậy. viết tiếp lẹ lên đi.
không thui tui ăn vạ ráng chịu đó. có lẹ lên không thì bảo :evil: :evil:
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeFri Oct 15, 2010 8:17 pm

chap này nhiều thiếu sót quá... em không tìm được cảm xúc. Không bắt được tâm trạng nhân vật, nhưng không lẽ bỏ viết lại :( đành chịu, mọi người thấy không hay cũng nên thông cảm cho mình, sẽ cố gắng khắc phục trong chap sau.

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.
Về Đầu Trang Go down
k
Thành viên
Thành viên



Join date : 29/09/2010

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeFri Oct 15, 2010 8:24 pm

giống mình quá, không biết viết phần tiếp theo của truyện ra sao
Về Đầu Trang Go down
ThuyTrang
Administrator
Administrator
ThuyTrang


Join date : 27/09/2010
Age : 31
Đến từ : Cần Thơ

[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitimeFri Oct 15, 2010 8:27 pm

hi, bạn hiểu nhầm rồi...ý của mình là cái chap vừa post rồi í, không phải là ý tưởng của chap mới... cái đó thì có rồi, chỉ là làm biếng với lại thiếu chút cảm xúc nên chưa muốn bắt tay vào viết thôi.

_________________
Muốn nhìn thấy cu vng, phải bước qua những cơn mưa.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"   [Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa" Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[Truyện tự sáng tác]"Gió" và "Mưa"
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
 Similar topics
-
» [Truyện tự sáng tác] Hạnh phúc diệu kì
» một câu truyện cười
»  KIẾM THẾ Truyền Kỳ OPEN 10h0 sáng chủ nhật ngày 9/11/2014 – Miễn Phí hoàn toàn
» Truyền thuyết hoa hồng xanh
» TRUYỆN NGẮN : CÁN CÂN ĐỊNH MỆNH

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DƯỢC A - K36 - ĐẠI HỌC Y DƯỢC CẦN THƠ :: Góc thư giãn :: Truyện - Thơ-
Chuyển đến