May 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | 31 | | | Calendar |
|
Latest topics | » Giảm giá sốc tủ bảo quản xì gà kết hợp rượu vang Golden Fire GF433Mon May 06, 2024 9:48 am by batluadocdao04 » Cửa hàng phụ kiện xì gà bán tủ xì gà Golden Fire GF443 giá tốt nhấtMon May 06, 2024 9:41 am by batluadocdao04 » Cửa hàng phụ kiện xì gà bán tủ xì gà Klarstein El Presidente 48L giá tốt nhấtMon May 06, 2024 9:27 am by batluadocdao04 » Tủ bảo quản xì gà Klarstein 65 lít – hàng ĐứcMon May 06, 2024 8:44 am by batluadocdao04 » Klarstein El Presidente 78L tủ điện bảo quản xì gà chuyên dụngMon May 06, 2024 8:35 am by batluadocdao04 » Tủ bảo quản xì gà 200 điếu, 9 chai rượu vang Klarstein 48LThu May 02, 2024 9:49 am by batluadocdao04 » Tủ bảo quản xì gà Cohiba H735 cao cấpThu May 02, 2024 9:43 am by batluadocdao04 » Tủ giữ ẩm xì gà Vinocave SC 18AHThu May 02, 2024 9:27 am by batluadocdao04 » Klarstein EL Dorado 89L tủ bảo quản xì gà tích hợp rượu vangThu May 02, 2024 9:15 am by batluadocdao04 |
Thống Kê | Hiện có 20 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 20 Khách viếng thăm :: 1 Bot Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 74 người, vào ngày Sat Aug 13, 2022 4:10 am |
| | NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ ( phần 2) | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
khachuy Thành viên
Join date : 29/09/2010 Age : 31 Đến từ : duoc
| Tiêu đề: NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ ( phần 2) Fri Nov 26, 2010 10:26 pm | |
| NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ
Tôi là một cây cổ thụ, tôi không biết mình đến từ đâu, từ lúc vươn cao nhìn thấy ánh mặt trời thì tôi đã ở đấy, cạnh một bến sông Thanh Thủy hiền hòa xanh biếc,nằm trên vùng đất yên bình, vùng đất của thiên nhiên. Tôi là cây cổ thụ, một cây cổ thụ không thể đi nhưng tôi có thể nghe thấy, nghe thấy từ những người bạn nhỏ và nghe thấy những chuyện tình tươi đẹp xen lẫn chút bi thương. Tôi là cây cổ thụ, tôi đã sống ở đây hơn nửa thế kỉ, đã cảm nhận, đã đồng cảm, và đã không ít lần ngẫm nghĩ về cuộc sống ngẫm nghĩ về tương lai…………….
PHẦN 1: RỒI MÙA XUÂN SẼ VỀ
Một ngày cuối mùa đông…. Khí trời bớt lạnh nhờ những tia nắng ban mai đang thả mình trong gió, luồng lách qua từng ngọn cỏ vẫn còn ướt đẫm hơi sương. Cũng như mọi khi, bà vẫn ra đó, đưa từng chuyến đò chở khách sang sông, bà đã làm công việc này gần bốn mươi năm, bà vẫn chưa có chồng, chỉ có một đứa con gái nuôi, đó là niềm an ủi duy nhất của bà. Mỗi lần chờ khách sang sông, bà đều ngồi dưới gốc của tôi nghỉ mệt, thỉnh thoảng tôi thấy bà khóc, rồi nhìn về phía chân trời như đang đợi một điều gì đó rất xa xăm……….
Chuyện bắt đầu vào mùa xuân ba mươi năm về trước, những ngày chiến tranh…, những ngày khói lửa….. và là những ngày của cuộc chia ly. Một cô lái đò với cái tên mộc mạc: Ba Thơm, cô rất đẹp, làm cho nhiều trái tim phải xao xuyến khi ngắm nhìn và trong số đó có anh, anh là một chàng lính trẻ hành quân qua vùng đất thơ mộng này. Họ gặp nhau rất tình cờ và yêu nhau cũng rất tình cờ…………nhưng rất nên thơ.
Anh theo chuyến đò cô chở để sang sông, khi đến bên kia của bờ Thanh Thủy, anh bối rối nói với cô: -“ Tôi xin lỗi… tôi không có tiền để trả cho cô, năm sau khi tôi về tôi sẽ tặng cho cô một món quà.” -“ Không sao…”- cô nở một nụ cười rất đẹp với anh, cô nghỉ đó chỉ là lời nói như những con gió đầu xuân và dần dần cô cũng quên chuyện đó.
Cho đến mùa xuân năm sau, anh đã về, ngồi trên chuyến đò nhưng cô chẳng nhận ra anh, anh bước lại gần nở một nụ cười ấm áp:” cô còn nhớ tôi không?” -“ Anh là…” cô hơi bỡ ngỡ, một hình bóng vừa quen nhưng vừa xa lạ đối với cô Anh vẫn cười và nhìn cô với ánh mắt trìu mến:” tôi là người còn nợ cô một món quà”. -“ Là anh sao? Anh còn nhớ chuyện đó à?”
Anh lấy trong chiếc ba lô của mình ra một chiếc kẹp hình con bướm trắng, anh đặt nó vào tay cô, cô ngại ngùng, e thẹn, chưa bao giờ cô cảm thấy bối rối như bây giờ, phải chăng là do con bướm trắng hay là vì… anh. Sư đoàn của anh ở lại một đêm, dân làng mở tiệc chiêu đãi những chàng lính trẻ rất tưng bừng, rất náo nhiệt, cô đã nhảy múa rất vui vẻ cùng với mọi người, mà thật ra nói đúng hơn là với anh. Rồi anh cũng phải đi, cô hơi buồn, nỗi buồn càng lúc càng nhiều khi giây phút anh đi càng lúc càng đến gần, vẫn một nụ cười ấm áp, anh nói với cô:” năm sau, tôi lại về”
Thời gian đối với cô bây giờ trôi qua thật chậm, chậm hơn bao giờ hết, cô vẫn thường thơ thẩn một mình bên bờ sông nghĩ về anh, nghĩ đến cảnh anh bối rối khi không có tiền để trả, nghĩ đến cảnh anh nắm tay cô nhảy múa. Rồi mùa xuân cũng lại đến, cô vui mừng chờ đợi mùa xuân, chờ đợi anh. Anh đến. lần này anh cũng ở lại một đêm, anh hẹn cô ra bờ sông Thanh Thủy. Trăng hôm nay tròn và sáng thật, phản chiếu bến bờ Thanh Thủy, ánh lên một ánh sáng mờ ảo như sương. Anh nắm lấy tay cô rồi lấy trong túi áo ra chiếc vòng ngọc, anh nói: “ đây là chiếc vòng tay mà mẹ anh đã cho anh, mẹ nói anh tặng nó cho người anh thích”. Anh từ từ đeo nó vào tay cô, cô đỏ mặt, cô xấu hổ định rút tay lại, nhưng không hiểu sao tay cô không còn chút sức lực nào để làm điều đó.
Sáng hôm sau, anh lên đường sớm, Anh đã hẹn ước với cô. Năm sau, khi hoa mai lại nở, anh sẽ về cưới em…. Bóng anh khuất dần khuất dần trong làn sương mờ nhạt….
Cô đã đợi, nhưng mỗi lần xuân sang, trên bến sông quân hành người hát vang, cô tìm… và chờ đợi hình bóng anh xuất hiện nhưng không thấy, cứ mỗi lần như vậy cô lại tự an ủi mình: năm sau, anh sẽ về. Và cứ như thế cô đã đợi suốt ba mươi năm, nhưng anh chẳng một lần về, chẳng một lần có tin tức. ……………….
-“ Mẹ vào ăn cơm với con”- tiếng gọi của cô con gái làm bà thức giấc. Con gái của bà là một kĩ sư nông nghiệp, thu nhập khá ổn định, con bà cũng nhiều lần kêu bà nghĩ ở nhà để hưởng phước, nhưng bà không chịu, còn nhiều lần làm dữ với con
Ba mùa xuân, ba lần gặp mặt và một lời hẹn ướt...phải chăng là quá ít, quá ít để bà hy vọng, quá ít để bà chờ mong. nhưng trong tình yêu, bao nhiêu được xem là ít? bao nhiêu được xem là nhiều , thế nào là dư và thế nào là thiếu chứ. Không ai biết…ngoại trừ bà.Bà vẫn đưa đò, vẫn chờ đợi, chờ đợi........ một....... mùa xuân....
Nếu là tôi, có lẽ tôi không thể chờ đợi dài như thế, mà nhất là biết được nó không thể xảy ra.......Bà ơi! có lẽ nữa đời người, bà không hối tiếc, nhưng nếu cho bà trở lại vào ba mươi năm về trước, bà có ....đợi anh không?
Được sửa bởi khachuy ngày Wed Dec 08, 2010 10:50 am; sửa lần 2. | |
| | | yenthanh024
Join date : 07/10/2010 Age : 33 Đến từ : ai biết đâu
| Tiêu đề: Re: NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ ( phần 2) Sat Nov 27, 2010 6:25 am | |
| truyện này là huy lấy từ truyện thực hay dạng truyện ngắn trên báo hay tự sáng tác ?
đối vs tui thì, khi mình sống thì có thiếu gì chuyện khiến mình fải hối tiếc. hối tiếc k ngừng. nhưng mà tui thix là mình ngồi hối tiếc về những thứ mình đã quyết định làm, hơn là hối tiếc rằng : chậc, sao mình đã k làm như vậy chứ ? :)
mà thực ra thì đáng hay k đáng chỉ mình mình hiểu rõ thôi, vs người khác nhìu khi chả to tát gì hết áh. thế nên nhìu khi vs mình thì k là j cả, mình k thể hiểu nổi, nhưng vs người khác thì khác rất nhìu. | |
| | | khachuy Thành viên
Join date : 29/09/2010 Age : 31 Đến từ : duoc
| Tiêu đề: Re: NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ ( phần 2) Sat Nov 27, 2010 7:38 am | |
| Hồi đó tới giờ, cứ mỗi lần có chuyện buồn thì Huy lại lấy nhật kí ra để viết truyện, mà cái này cũng không hẳn là truyện mà chỉ là một chút suy nghĩ vẩn vơ của huy thôi. Huy đã đăng bài này ở diễn đàn của các anh chị yak34 được vài ngày, tối qua mới đăng nó ở diễn đàn lớp mình. | |
| | | khachuy Thành viên
Join date : 29/09/2010 Age : 31 Đến từ : duoc
| Tiêu đề: NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ- PHẦN 2 Wed Dec 08, 2010 10:49 am | |
| CÁNH ÉN MUỘN MÀNG
Một ngày cuối mùa xuân nhưng không hiểu sao trời lại ảm đảm như thế, từng cánh chim én nặng nề theo những cơn gió xuôi về phương nam, chúng ghé lại qua đây, nghỉ ngơi trước khi thực hiện chuyến hành trình cuối cùng. Tôi hỏi chúng:
-“ Các cháu đến từ đâu và làm gì?”
-“ Chúng cháu đến từ ngọn núi phía tây nam cách xa nơi này lắm và đi thực hiện lời hứa với một cô gái nhưng đã muộn rồi bác ơi”
Tôi lặng yên nghe bọn chúng kể về cô ấy………….
Nó chỉ qua mới được mười tám tuổi, cái tuổi mộng mơ, cái tuổi mà người ta vẫn thường nói là đẹp nhất, nhưng đối với nó đây là một cơn ác mộng. Bác sĩ nói nó bị ung thư phổi đã vào giai đoạn cuối không còn cách chữa trị. Nó đã bị khủng hoảng một thời gian dài thế rồi nó cũng từ từ chấp nhận.
Chiều nay, nó ra ngồi ở chiếc ghế đá lạnh lẽo ở khung viên bệnh viện nhìn lên trời. Nó vui khi thấy đàn chim én đan bay lượn giữa không trung, nó thầm nghĩ: -“ Ướt gì tao cũng được như tụi bây….nhưng không thể được………tao sẽ chết” Rồi nó hét lớn lên:
-“ Năm sau, tụi bây nhớ đến nhé”. Đó không chỉ là lời hứa hẹn mà còn là hy vọng của nó, hy vọng tới chừng đó nó vẫn còn sống…….
Rồi mùa xuân năm sau cũng lại đến, khí trời càng ngày càng tràn đầy sức sống còn nó càng lúc càng một yếu hơn. Nó vẫn ra ngồi trên chiếc ghế đá nhìn đâm chiêu về phía chân trời, chờ đợi ……..
Bỗng có một tiếng nói hơi trầm sau lưng nó:” sao em lại ngồi thơ thẩn một mình ở đây vậy?”
Nó quay lại nhìn, thì ra là một người con trai chống chiếc nạn gỗ đang nói chuyện đến nó, nó không trả lời , vẫn ngồi im lặng. Anh ngồi xuống cạnh nó:
-“ Anh tên Minh, anh bị tai nạn giao thông nên mới vào đây.Vậy còn em thì sao? Nó chỉ trả lời bằng một câu cộc lốc rồi bỏ đi: “ Nguyệt,.viêm phổi”
Những chiều kế tiếp anh vẫn ra ngồi và thường xuyên nói chuyện với nó, Không hiểu sao Mỗi lần nghe anh nói chuyện nó cảm thấy lòng than thản hơn, vui vẻ hơn. Có một buổi chiều nọ anh ra trễ làm cho nó luống cuốn ngóng trông. Nó biết nó đã thích anh và muốn được tiếp tục sống
Từ một cô y tá, nó biết được anh đã ra viện, nó rất buồn và thầm nói: “ hạnh phúc sẽ không bao giờ mỉm cười với những người sắp chết”. Ba ngày sau, cũng vào một buổi chiều gió lạnh, anh đến bệnh viện thăm nó, anh tặng cho nó một bó hoa rất lớn khiến lòng nó tràn ngập mùa xuân, nhưng có một nỗi buồn chợt thoáng qua: “ em không thể ở bên anh”.
Bỗng anh khẽ nhẹ một nụ hôn vào đôi má đang ửng hồng vì lạnh của nó. Nó bối rối nhưng cảm thấy ấm áp vô cùng. Anh nói với nó: “ anh muốn làm bạn trai của em”. Nó chưa biết trả lời thế nào thì anh đã đứng dậy ra về và để lại một lời nói: “ ba ngày sau anh lại đến, hy vọng tới đó em sẽ nhận lời anh”. Nó nhìn theo hình bóng sau lưng anh, nó biết nó chỉ có thể ở lại phía sau anh …….như thế mà thôi.
Nó đã quyết định rời khỏi bệnh viện trở về nhà, tối hôm đó, nó nằm trên giường nhớ về anh rồi đột nhiên nó cảm thấy lòng ngực đau nhói và khó thở, lúc này những hình bóng về anh hiện ra liên tục trong đầu nó và nó đã ra đi theo những cơn gió cuối mùa xuân….
Có phải thượng đế đang thương hại nó chăng? Hay là một hạnh phúc cuối đời mà người đã tặng cho nó? Dù sao đi nữa thì nó cũng đã từng yêu và được yêu.
Con đường mà nó đã chọn là đúng hay sai? Nếu nói cho anh biết có thể anh sẽ không yêu nó hay là yêu nó nhiều hơn? Nó không biết………
Nó yêu anh đó là sự thật, một sự thật đã đến …… ……quá muộn màng
Nguyệt ơi! tại sao cô không thử một lần đón nhận tình yêu đó, hạnh phúc không đến muộn màng với bất kỳ một ai, có muộn cũng chỉ là đối với những người không chịu nắm bắt lấy nó
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ ( phần 2) | |
| |
| | | | NHẬT KÝ CÂY CỔ THỤ ( phần 2) | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |